Chín lời vàng ngọc của Đức Xá Lợi Phất

Có một Thầy Tỳ Khưu nhân uất tức Đức Xá Lợi Phất nên tìm chuyện phao vu cho đã giận.

Vào thời này đức Thế Tôn ngự tại Kỳ Viên Tịnh Xá. Khi ấy nhằm lúc ra hạ Đức Xá Lợi Phất muốn vào an nghỉ tham thiền ở rừng. Ngài vào hầu đức Thế Tôn xin phép lên rừng. Có rất nhiều vị Tỳ Khưu đến đưa ngài đi. Trong khi ngài tiếp các vị Tỳ Khưu có một vị Tỳ Khưu nhỏ tuổi, ngài không biết mặt và tên rõ nên ngài không kêu và nhắc nhở sự tu hành. Hơn nữa vì quá nhiều vị nên cũng không tiếp chuyện cho được đầy đủ mỗi vị. Thầy Tỳ Khưu đó nghĩ rằng:

Ông Xá Lợi Phất khi dễ ta quá không hỏi han gì đến ta cả.

Thầy cột oan trái và kiếm kế phao vu cho ngài Đại Đức phải xin lỗi Thầy.

Ngài Đại Đức đi ngang qua mặt Thầy, chéo y của ngài chạm nhằm Thầy. Được dịp may,

Thầy đợi cho Đức Xá Lợi Phất ra khỏi chùa rồi vào hầu Phật và tố cáo rằng:

-Ngài Xá Lợi Phất ỷ mình là đại đệ tử Phật, khi ra đi còn bộp tai đệ tử thật là đau, mà Ngài cũng không xin lỗi đệ tử nữa.

Đức Thế Tôn không nói gì cả, cho các Thầy Tỳ Khưu ra gọi Đại Đức Xá Lợi Phất vào.

Khi ấy Đại Đức Mục Kiền Liên và Đại Đức A Nan Đà nghĩ rằng:

-“Chắc Đức Phật biết rằng sư huynh ta không có đánh Thầy Tỳ Khưu này, nhưng Ngài muốn sư huynh ta nói lên sự thật”.

Hai vị Tỳ Khưu đi mở cửa chùa gọi Tăng Chúng vào nghe đại đức Xá Lợi Phất thú tội”. Khi Đại Đức Xá Lợi Phất vào đến đảnh lễ Đức Thế Tôn xong bèn ngồi nơi phải lẽ. Đức Thế Tôn mới hỏi:

-Tại sao ngươi đánh Thầy Tỳ Khưu này ?

-Bạch Đức Thế Tôn: đệ tử ví xem thân này như mặt đất, như nước, như gió, như giẻ dơ, như người chiên Đà La, như bò bị rụng sừng, sự mang lấy cái thân này rất nặng nề cực nhọc, như con rắn mang cái xác nặng, sự sáng lập thân này như chén mỡ đặc.

Sau khi Đại đức Xá Lợi Phất ví ngài với chín điều ấy, quả địa cầu là vật vô tri giác mà cũng rung động như tỏ lòng kính phục đức từ bi và nhẫn nại của Ngài. Các Thầy Tỳ Khưu có mặt nơi ấy đều rơi lụy.

Riêng Thầy Tỳ Khưu phao vu ấy, lấy làm ăn năn hối hận việc mình đã làm, đến qùy dưới chân Đức Thế Tôn xin Ngài tha tội.

Đức Thế Tôn dạy Đại Đức Xá Lợi Phất thứ lỗi cho Thầy Tỳ Khưu ấy. Đại Đức Xá Lợi

Phất quỳ xuống bạch rằng:

-Bạch Đức Thế Tôn! đệ tử vui lòng tha thứ tội lỗi cho Thầy Tỳ Khưu ấy, và xin Thầy vui lòng tha lỗi cho đệ tử nếu đệ tử có lỗi với Thầy.

Đức Thế Tôn dạy tiếp: tâm từ bi nhẫn nại, nhận lỗi của mình có thể dứt được lòng sân hận, căm thù của mình, mà trái lại kẻ thù ghét ta lại phục ta, hơn nữa ta là người làm gương cho những người tu Phật sau này.

Xem thêm:

Chín lời vàng ngọc của Đức Xá Lợi Phất

Chín lời vàng ngọc của Đức Xá Lợi Phất

Có một Thầy Tỳ Khưu nhân uất tức Đức Xá Lợi Phất nên tìm chuyện phao vu cho đã giận.

Vào thời này đức Thế Tôn ngự tại Kỳ Viên Tịnh Xá. Khi ấy nhằm lúc ra hạ Đức Xá Lợi Phất muốn vào an nghỉ tham thiền ở rừng. Ngài vào hầu đức Thế Tôn xin phép lên rừng. Có rất nhiều vị Tỳ Khưu đến đưa ngài đi. Trong khi ngài tiếp các vị Tỳ Khưu có một vị Tỳ Khưu nhỏ tuổi, ngài không biết mặt và tên rõ nên ngài không kêu và nhắc nhở sự tu hành. Hơn nữa vì quá nhiều vị nên cũng không tiếp chuyện cho được đầy đủ mỗi vị. Thầy Tỳ Khưu đó nghĩ rằng:

Ông Xá Lợi Phất khi dễ ta quá không hỏi han gì đến ta cả.

Thầy cột oan trái và kiếm kế phao vu cho ngài Đại Đức phải xin lỗi Thầy.

Ngài Đại Đức đi ngang qua mặt Thầy, chéo y của ngài chạm nhằm Thầy. Được dịp may,

Thầy đợi cho Đức Xá Lợi Phất ra khỏi chùa rồi vào hầu Phật và tố cáo rằng:

-Ngài Xá Lợi Phất ỷ mình là đại đệ tử Phật, khi ra đi còn bộp tai đệ tử thật là đau, mà Ngài cũng không xin lỗi đệ tử nữa.

Đức Thế Tôn không nói gì cả, cho các Thầy Tỳ Khưu ra gọi Đại Đức Xá Lợi Phất vào.

Khi ấy Đại Đức Mục Kiền Liên và Đại Đức A Nan Đà nghĩ rằng:

-“Chắc Đức Phật biết rằng sư huynh ta không có đánh Thầy Tỳ Khưu này, nhưng Ngài muốn sư huynh ta nói lên sự thật”.

Hai vị Tỳ Khưu đi mở cửa chùa gọi Tăng Chúng vào nghe đại đức Xá Lợi Phất thú tội”. Khi Đại Đức Xá Lợi Phất vào đến đảnh lễ Đức Thế Tôn xong bèn ngồi nơi phải lẽ. Đức Thế Tôn mới hỏi:

-Tại sao ngươi đánh Thầy Tỳ Khưu này ?

-Bạch Đức Thế Tôn: đệ tử ví xem thân này như mặt đất, như nước, như gió, như giẻ dơ, như người chiên Đà La, như bò bị rụng sừng, sự mang lấy cái thân này rất nặng nề cực nhọc, như con rắn mang cái xác nặng, sự sáng lập thân này như chén mỡ đặc.

Sau khi Đại đức Xá Lợi Phất ví ngài với chín điều ấy, quả địa cầu là vật vô tri giác mà cũng rung động như tỏ lòng kính phục đức từ bi và nhẫn nại của Ngài. Các Thầy Tỳ Khưu có mặt nơi ấy đều rơi lụy.

Riêng Thầy Tỳ Khưu phao vu ấy, lấy làm ăn năn hối hận việc mình đã làm, đến qùy dưới chân Đức Thế Tôn xin Ngài tha tội.

Đức Thế Tôn dạy Đại Đức Xá Lợi Phất thứ lỗi cho Thầy Tỳ Khưu ấy. Đại Đức Xá Lợi

Phất quỳ xuống bạch rằng:

-Bạch Đức Thế Tôn! đệ tử vui lòng tha thứ tội lỗi cho Thầy Tỳ Khưu ấy, và xin Thầy vui lòng tha lỗi cho đệ tử nếu đệ tử có lỗi với Thầy.

Đức Thế Tôn dạy tiếp: tâm từ bi nhẫn nại, nhận lỗi của mình có thể dứt được lòng sân hận, căm thù của mình, mà trái lại kẻ thù ghét ta lại phục ta, hơn nữa ta là người làm gương cho những người tu Phật sau này.

Xem thêm:
Đọc thêm..